top

Khi niềm tin vỡ vụn

Thứ 4, 29-10-2025 | 21:34:35 admin

Loan bảo về Giá Rai thăm má bịnh, nửa đêm Thắng mở định vị thì chết sững...

Kiếp sau chẳng yêu nhà báo đâu
Làm việc từ sáng sớm tới canh thâu

Hôm đó là thứ Năm, sau khi dọn vội bàn ghế bán cà phê, vợ anh – Loan thu dọn quần áo rồi nói với anh bằng giọng hối hả:

– Má em mấy hôm nay bịnh nhiều, chắc em phải về vài ngày chăm sóc.

Anh Thắng – chồng Loan, 1 quan chức làm ở Sở KH&CN tỉnh Bạc Liêu (cũ) gật đầu, dặn dò:

– Ừ, em đi đi. Có gì thì gọi anh.

Hai người cưới nhau hơn 25 năm, có 2 đứa con trai đều vô đại học. Anh tuy lương không cao, còn chị chỉ buôn bán lặt vặt trước nhà, nhưng vợ chồng anh được hưởng tài sản thuộc hàng top do cha mẹ để lại. Gồm nhà 15m mặt tiền đường Trần Huỳnh (Phường 7, TP Bạc Liêu cũ), 1 sổ tiết kiệm 5 tỷ và 30ha vuông tôm ở Cà Mau.

Thắng tin vợ mình – người phụ nữ hiền lành, dịu dàng, lúc nào cũng chăm sóc gia đình chu đáo. Trước khi lấy anh, chị cũng có thời gian làm công nhân lột tôm xuất khẩu. Khi kết hôn, chị ở nhà lo nội trợ.

Nhưng không hiểu sao, tối hôm đó, khi nhìn Loan kéo vali đi, trong lòng Thắng lại có cảm giác bất an, mơ hồ.

Sau khi làm vài lon bia với Bs Tùng, Bs Khang và Kỹ sư Cù Điếu, rồi Thắng về nằm xem bóng đá vừa rờ đầu chó mà tâm trí chẳng yên. Lúc 10 giờ đêm:

- Má đỡ chưa em?

- Cũng đỡ, em dọn dẹp chút rồi ngủ đây.

Điều khiến Thắng khựng lại là tin nhắn đó được gửi kèm biểu tượng wifi mạnh. Trong khi nhà bà già vợ anh nằm sâu trong ruộng ở thị xã Giá Rai. Chỗ đó sóng yếu, liên tục bị chập chờn.

Thắng im lặng, mở định vị – thứ mà hai vợ chồng từng cài đặt để “biết nhau ở đâu”.

Thắng không có ý nghi ngờ, nhưng linh tính thôi thúc. Khi bản đồ hiện lên, trái tim Thắng như bị bóp nghẹt. Vị trí của Loan là một nhà nghỉ nhỏ nằm cách nhà má vợ anh 2 cây số….

Gần 11h30 đêm, Thắng đua tới địa chỉ đó. Con đường dẫn tới nhà nghỉ tối và vắng, ánh đèn vàng hắt ra từ bảng hiệu cũ kỹ hoà quyện với ánh đèn đường vàng vọt. Xa xa có tiếng chó sủa vu vơ như trêu lòng người.

Thắng dừng xe cách đó một đoạn, tim đập dữ dội. Anh đứng lặng vài phút rồi bước nhanh tới, vừa run vừa sợ điều tồi tệ nhất…

--

--     --

Gió đêm thổi ràn rạt qua những hàng dừa sau nhà nghỉ. Tiếng côn trùng rả rích xen lẫn tiếng máy xe nổ nhỏ dần khi Thắng dừng trước con hẻm tối, nơi tấm bảng “Nhà nghỉ Hồng Sơn” hắt ra thứ ánh đèn vàng nhạt, run rẩy như chính trái tim Thắng lúc này.

Bàn tay Thắng run run, mồ hôi rịn ra dù trời tháng Mười ở Giá Rai không nóng. Mọi thứ quanh Thắng như ngưng đọng – chỉ còn nhịp tim đập dồn dập, gấp gáp, nghẹn thở.

Thắng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ phải rơi vào cảnh này. Một người đàn ông từng tin vợ tuyệt đối, từng nghĩ gia đình là nơi bình yên nhất sau bao năm công tác, nay lại đứng trước cửa nhà nghỉ, trong tay vẫn còn chiếc điện thoại sáng rực vị trí định vị của người phụ nữ anh yêu hơn 25 năm trời.

Thắng cố tự trấn an: “Chắc Loan ghé nhờ bạn nghỉ tạm… chắc có lý do nào đó…”.

Nhưng lý trí càng cố nói, con tim càng gào thét.

Nỗi nghi hoặc, thứ mà bao năm Thắng vẫn tự tin rằng vợ chồng mình không bao giờ có, giờ lại dâng lên, lạnh lẽo đến tê tái.

Thắng bước lại gần. Ánh đèn bên trong loang qua tấm rèm mỏng. Tiếng cười khe khẽ, rồi tiếng nói đàn ông vang lên, trầm, nhỏ, mà như dao cứa. Thắng chết lặng.

Thắng không nhớ mình đã đứng đó bao lâu. Chỉ nhớ cảm giác toàn thân như tê dại, hai bàn tay nắm chặt đến bật máu.

Mọi ký ức 25 năm chung sống hiện về như cuốn phim quay chậm. Những bữa cơm chiều Loan cặm cụi chuẩn bị khi Thắng tan sở. Những ngày Thắng ho Loan đâm húng cây trộn muối cục cho uống. Những buổi sáng hai vợ chồng chở nhau đi chợ bằng chiếc xe Wave RS màu đỏ cũ…

Tất cả chỉ trong khoảnh khắc tan biến như bọt nước. Thắng gõ nhẹ cửa, giọng khàn đi:

– Mở cửa… mở cửa…

Không tiếng trả lời. Chỉ có tiếng động vội vã bên trong, tiếng ai đó kéo rèm, tiếng sàn gỗ kêu kẽo kẹt.

Rồi cửa bật mở.

Loan hiện ra, mặt tái xanh, tóc rối, đôi mắt đỏ hoe. Phía sau là bóng người đàn ông trẻ, một sinh viên năm cuối thường ghé quán ăn cơm. Người này vội vàng khoác áo.

Không ai nói gì.

Không ai cần nói gì nữa.

Trong tích tắc ấy, Thắng hiểu rằng mọi thứ đã thật sự kết thúc.

Thắng không quát tháo, không đánh đập, không chửi rủa.

Chỉ nhìn Loan bằng ánh mắt trống rỗng, thứ ánh mắt của một người vừa đánh mất tất cả mà vẫn chưa kịp tin là thật.

– Sao em lại ở đây?

Giọng Thắng nghẹn lại, khàn đặc.

Loan im lặng, rồi bật khóc. Tiếng khóc nghẹn, dằn vặt, như muốn xé toang căn phòng nhỏ.

– Em… em xin lỗi… Em chỉ… chỉ muốn…

Nhưng lời giải thích nào đủ để vá lại một trái tim rách nát?

Thắng ngồi sụp xuống, hai tay ôm đầu. Mọi âm thanh quanh anh mờ dần, chỉ còn tiếng mưa rơi lộp bộp ngoài hiên.

Một cơn mưa đầu mùa như trời cũng khóc thay anh.

Trong đầu Thắng, bao câu hỏi xoáy sâu: “Là lỗi của ai? Của em, hay của anh – người mải mê công việc, mê tụ tập với bạn bè, nghĩ rằng chỉ cần tiền và trách nhiệm là đủ?”.

Thắng nhớ lại những lần Loan than mệt, những lần chị im lặng nhìn xa xăm, những buổi tối Thắng đi nhậu với bạn bè về muộn, chỉ kịp hỏi qua loa: “Em ăn chưa?”.

Có lẽ, sự vô tình của Thắng mới chính là khoảng trống khiến người phụ nữ kia rời xa.

Trở về nhà, Thắng ngồi thẫn thờ trong phòng khách một mình. Ngoài kia, quán cà phê và bán cơm buổi trưa cho sinh viên – nơi Loan từng pha từng ly, từng bới cơm và cười đùa với đám khách quen.

Cái ghế Loan hay ngồi vẫn còn đó, quán hôm nay đóng cửa, nhưng tiếng cười của Loan vẫn phảng phất như nhắc Thắng về một hạnh phúc đã vụn vỡ.

Điện thoại rung. Tin nhắn của Loan: “Em xin lỗi, anh đừng nói cho con biết. Cho em ít ngày, em sẽ về”.

Thắng không trả lời. Anh chỉ nhìn dòng chữ trên màn hình, rồi lặng lẽ xóa đi.

Bên tai, tiếng con chó nhỏ sủa vu vơ, giống đêm hôm trước – cái đêm bắt đầu mọi nỗi đau.

Đêm ấy, Thắng thức trắng.

Thắng đi quanh nhà, nhìn từng bức ảnh treo tường – ảnh cưới, ảnh hai con ngày nhận giấy báo đậu đại học, ảnh cả nhà đi du lịch ở Cần Thơ năm ngoái…

Ở mỗi tấm ảnh, Loan đều cười – nụ cười tươi, hiền và thật. Vậy mà giờ đây, Thắng không còn biết nụ cười ấy có bao nhiêu phần thật lòng.

--

--     --

Mười ngày rồi, Thắng không nhậu nhẹt gì, mặc dù Cù Điếu luôn hú hí rày độ. Còn Sơn đen lâu lâu nhắn tin cà khịa “vợ không cho đi hả mậy?”

Buổi tối, khi mưa vừa dứt, Thắng vẫn ngồi xem thời sự, rồi rờ đầu chó như thường lệ ở phòng khách nhưng trong đầu trống rỗng. Lâu lâu có tiếng ho của bác Năm gái trong phòng trong:

- Vợ thằng Thắng đâu sao không thấy?

- Nó về Giá Rai nuôi bịnh - Thắng đáp.

 Ly cà phê trên bàn nguội tanh, nhưng Thắng vẫn ngồi đó, nhìn vô Tivi như vô hồn.

Trước sân, cạnh lề đường, cây bằng lăng được Loan tưới hàng ngày, nay rụng gần hết lá, chỉ còn vài bông tím ướt dính trên nền xi măng.

Con chó nhỏ chạy quanh, ngửi ngửi rồi sủa nhẹ, như nhận ra có ai đó đang tới.

Thắng nhìn theo. Loan đứng đó, trong chiếc áo khoác mỏng, mới 10 ngày mà gầy hơn, xanh xao hơn.

Tay Loan cầm giỏ đồ, không vali, không son phấn.

Ánh mắt Loan nhìn Thắng, ngại ngùng, sợ hãi, nhưng đầy quyết tâm.
Một thoáng im lặng dài, chỉ còn tiếng chó khịt khịt.

Thắng khẽ nói, giọng khàn đặc:

– Em về chi nữa?

Loan cắn môi.

– Về để xin lỗi… và để nói lời cuối cùng.

Loan đặt giỏ xuống, chậm rãi bước vào nhà. Mọi thứ vẫn như cũ – chiếc ly Loan hay uống, cái khăn Loan từng xếp trên ghế, vẫn còn vương mùi hương quen thuộc. Giọt nước mắt rơi, Loan run run nói:

– Ba ngày qua em không ăn, không ngủ. Mỗi lần nhắm mắt, em thấy gương mặt anh… buồn quá. Em biết em sai, sai đến không thể sửa, nhưng xin anh cho em được chăm sóc má, chăm sóc anh… dù chỉ 1 lần thôi, để đền lỗi.

Thắng không đáp. Chỉ nhìn xuống, đôi bàn tay đan vào nhau, run lên…

Loan bước vào bếp, nấu một bữa cơm giản dị: canh chua cá lóc, cá kho tộ và rau muống luộc. Những món Thắng thích từ thời bác Năm mới cưới Loan về.

Mùi hành phi thơm lừng khắp gian nhà, mùi của những năm tháng yên bình.

Khi dọn cơm ra, Loan nói khẽ:

– Anh ăn đi, rồi em đi.

Thắng im lặng, gắp một miếng cá, lùa miếng cơm, ăn chậm rãi.

Vị mặn của nước mắm hòa cùng vị cay của ớt khiến anh nghẹn lại.
Giữa hai người là khoảng trống dài đến vô tận.

Bỗng Thắng đặt đũa xuống:

– Em còn thương anh không?

Câu hỏi đơn giản, mà khiến Loan sững lại.

Loan bật khóc, ôm lấy chân anh.

– Em… em thương anh mà! Nhưng em yếu đuối, em ngu dại... Em xin lỗi… em xin lỗi anh… Đứa sinh viên nó nói lời ngon ngọt làm e siêu lòng…

Thắng cúi xuống, đỡ Loan đứng dậy. Giọng nghẹn lại:

– Anh không cần nghe xin lỗi. Chỉ cần em đừng dối lòng. Nếu còn thương, thì ở lại. Nếu hết thương, thì đi đi.

Loan ôm mặt khóc nức nở.

Thắng quay đi, bước ra sau nhà.

Cơn mưa chiều bất chợt đổ xuống, nhẹ như hơi thở.

Trong tiếng mưa, có gì đó được gột rửa như trái tim anh, dẫu đau vẫn muốn bao dung.

--

--     --

Những ngày sau đó Loan ở lại. Không phải như vợ, mà như một người đang trả nợ tình cảm.

Loan lặng lẽ dậy sớm hơn, vẫn bán cà phê buổi sáng, bán cơm cho sinh viên buổi trưa. Đặc biệt Loan chăm sóc bác Năm gái kỹ càng hơn. Không nói nhiều, Loan chỉ làm.

Thắng cũng không hỏi, không trách. Chỉ im lặng, quan sát.

Hàng xóm xì xào. Hai đứa con đi học xa điện về hỏi, Thắng chỉ nói:

– Mẹ con về thăm bà ngoại bịnh.

Trong lòng, Thắng biết tha thứ không phải dễ. Nhưng anh cũng biết, hận thù chỉ khiến lòng người mục nát.

Một tối, khi Thắng ngồi sau sân nhà, Loan đem ra cho ly cà phê. Cả hai nhìn nhau, không nói gì thêm.

Chỉ có ánh trăng mờ hắt xuống, soi lên hai bóng già ngồi cạnh nhau, có trái tim từng vỡ nát, giờ đang học cách hàn gắn lại.
Minh Đức

BÌNH LUẬN & CHIA SẺ

Đang tải bình luận,....

Đọc thêm

Thứ 6 | 03/11/2017 | Lượt xem: 1344 | Tác giả: admin

“Mong muốn của cuộc thi là tìm kiếm những tài năng có niềm đam mê yêu nghệ thuật, đồng thời tạo sân chơi đẳng cấp, mới lạ, thú vị cho các doanh nhân ngoài giờ làm việc căng thẳng. Giúp cho họ thể hiện và tỏa sáng cùng đam mê của mình. Truyền hình trực tuyến Việt Nam kết nối toàn cầu GCTV cùng Công ty TNHH Truyền thông – Đào tạo – Sự kiện Bnet mong muốn hoàn thành nhiệm vụ ấy”.

“Mong muốn của cuộc thi là tìm kiếm những...

Chủ nhật | 29/04/2018 | Lượt xem: 2037 | Tác giả: Mai Khánh

Giọng ca la, độc Đức Lập không kém Quang Lập đã bất ngờ kể chuyện tình đầy ngang trái qua Tuyển tập “Xin Đừng Gọi Tên Nhau” của mình được phát hành trên kênh Pop Award chiều qua 28/4. Tuyển tập có sự xuất hiện các ngôi sao, kiều nữ xinh đẹp: Lâm Bảo Phi, Trang Anh Thơ, Hoàng Yến Bolero…

Giọng ca la, độc Đức Lập không kém Quang Lập đã bất...

Thứ 6 | 20/09/2019 | Lượt xem: 2305 | Tác giả: admin

Đội tuyển Việt Nam được dự báo sẽ gặp khó khăn rất nhiều mặc dù được đá trên sân nhà Mỹ Đình. Nếu không giành được chiến thắng, mục tiêu giành ngôi đầu bảng của chúng ta sẽ trở nên xa vời tại trận gặp đội tuyển Malaysia vào ngày 10/10 tới đây,

Đội tuyển Việt Nam được dự báo sẽ gặp khó khăn rất nhiều mặc...

Thứ 3 | 24/09/2019 | Lượt xem: 2251 | Tác giả: banbientap

Theo Báo Người Lao Động đăng ngày 21/9/2019: Ít có nhà văn nữ nào như Bích Ngân, cùng một lúc phát hành cả 3 tập sách. Ta thấy chị là cây bút đa năng, đa tài, có thể sử dụng thành thục nhiều thể loại.

Theo Báo Người Lao Động đăng ngày 21/9/2019: Ít...

Thứ 7 | 30/09/2017 | Lượt xem: 1837 | Tác giả: admin

“Không được may mắn như bao bạn bè cùng trang lứa. Ba tôi - người trụ cột gia đình đã ra đi vĩnh viễn vào 27 tết lúc tôi lên 3, cái ngày mà chúng bạn chuẩn bị mặc áo mới", đạo diễn Thanh Quỳnh tâm sự.

“Không được may mắn như bao bạn bè cùng...

Chủ nhật | 08/10/2023 | Lượt xem: 1257 | Tác giả: admin

Sau khi tin đồn Hoa hậu Bùi Quỳnh Hoa từng hít bóng cười xuất hiện, Trưởng ban tổ chức Miss Universe làm việc ngay với nàng hậu để xác minh thông tin trên.

Sau khi tin đồn Hoa hậu Bùi Quỳnh Hoa từng hít bóng...

Thứ 4 | 27/09/2017 | Lượt xem: 1814 | Tác giả: admin

Bén duyên cùng điện ảnh cũng như công ty Siêu nhân Việt trong một dịp tình cơ, cô gái Nguyễn Thị Cẩm Vân đã tìm được nơi thấp sáng cho niềm đam mê của mình. Đó chính là được đứng trên sân khấu, được hóa thân vào các vai diễn.

Bén duyên cùng điện ảnh cũng như công ty...

Thứ 5 | 28/09/2017 | Lượt xem: 1383 | Tác giả: admin

Với ngoại hình ưa nhìn, gương mặt mang nét điện ảnh cùng niềm đam mê mãnh liệt với nghệ thuật Võ Thị Trương Loan được đặt cách bước thẳng vào vòng chung kết chương trình ‘Gương mặt sân khấu điện ảnh 2017”.

Với ngoại hình ưa nhìn, gương mặt mang nét điện ảnh...

Thứ 6 | 20/04/2018 | Lượt xem: 1456 | Tác giả: Mai Khánh

Sau cuộc thi Nữ Hoàng Sắc Đẹp Doanh Nhân tại Hàn Quốc, vừa trở về Việt Nam, người đẹp áo dài Quỳnh Như được NTK Tommy Nguyễn mời tham gia chương trình Angel Night 2018.

Sau cuộc thi Nữ Hoàng Sắc Đẹp Doanh Nhân tại...

Thứ 2 | 09/05/2022 | Lượt xem: 1663 | Tác giả: admin

Tối 8/5, lượt đấu giữa U23 Việt Nam và U23 Philippines đã diễn ra trên sân vận động Việt Trì (Phú Thọ). Việt Nam đá ép sân đối phương cả 2 hiệp và có nhiều tình huống nguy hiểm bên khung thành Philippines nhưng vẫn không thể có bàn thắng nào cho Việt Nam và kết thúc với tỷ số chung cuộc 0-0.

Tối 8/5, lượt đấu giữa U23 Việt Nam và U23 Philippines đã...