Tòa đã chấp nhận yêu cầu của nguyên đơn, buộc người “xây nhầm” tháo dỡ toàn bộ công trình, trả lại đất. Đồng thời, Tòa cũng tuyên hủy phần cập nhật bổ sung quyền sở hữu nhà ở của bị đơn trên giấy chứng nhận.
Căn nhà xây nhầm đất tại phường An Phú (Quận 2 cũ).
Bản án sơ thẩm mà TAND TP.HCM vừa tuyên trong vụ “xây nhầm nhà trên đất của người khác” tại phường An Phú (Quận 2 cũ, nay thuộc phường Bình Trưng, TP Thủ Đức) đã khép lại một quá trình tranh chấp kéo dài nhiều năm, với những tình tiết phức tạp liên quan đến nguồn gốc đất và việc xác định ranh giới thửa đất.
“Xây nhà lộn đất” do ai?
Đây không chỉ là một vụ việc dân sự đơn thuần mà còn gióng lên hồi chuông cảnh báo về trách nhiệm quản lý của chủ đầu tư dự án phân lô bán nền, cũng như sự cần thiết trong việc người dân phải chủ động bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mình ngay từ giai đoạn đầu.
Theo đơn khởi kiện của bà H, bà là chủ hợp pháp của thửa đất đã nhận chuyển nhượng từ năm 2009. Tuy nhiên, khi xin giấy phép xây dựng vào năm 2020, bà phát hiện trên đất của mình đã có một căn nhà kiên cố do bà T xây dựng.
Việc này, theo bà H đã khiến bà mất quyền khai thác, sử dụng, không thể cho thuê hoặc đầu tư, gây thiệt hại về kinh tế. Suốt nhiều năm hòa giải bất thành, bà H buộc phải đưa vụ việc ra tòa, yêu cầu tháo dỡ công trình và bồi thường hơn 1,3 tỉ đồng.
Ở phía ngược lại, bà T khẳng định mình không cố tình xâm phạm quyền lợi của nguyên đơn.
Từ năm 2003, bà đã nhận chuyển nhượng nền đất từ Công ty phân lô bán nền, được giao mốc giới và thậm chí còn mời công ty xuống chỉ lại ranh giới khi xây dựng công trình tạm.
Đến năm 2017, bà xin phép xây dựng nhà kiên cố, được hoàn công và cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu nhà ở.
Với những giấy tờ pháp lý này, bà T cho rằng mình xây dựng hợp pháp và sử dụng ổn định từ năm 2018 đến nay. Nếu có sự nhầm lẫn, lỗi phải thuộc về chủ đầu tư trong quá trình bàn giao nền.
Quá trình tranh luận tại tòa cho thấy điểm mấu chốt nằm ở sự sai lệch giữa vị trí đất thực tế và giấy chứng nhận quyền sử dụng đất đã được cấp.
Từ tài liệu, chứng cứ và đối chiếu bản đồ, HĐXX nhận định bà T thực chất nhận chuyển nhượng thửa đất số 29-50, trong khi công trình của bà lại được xây dựng trên thửa 29-49 – thuộc quyền sở hữu hợp pháp của bà H.
Như vậy, giấy chứng nhận cấp cho bà T là sai vị trí, kéo theo hệ lụy căn nhà hiện tại nằm trên đất của người khác.
Tòa đã chấp nhận yêu cầu của nguyên đơn, buộc bà T tháo dỡ toàn bộ công trình, trả lại đất cho bà H. Đồng thời, tòa cũng tuyên hủy phần cập nhật bổ sung quyền sở hữu nhà ở đối với căn nhà của bà T trên giấy chứng nhận.
Tuy nhiên, đối với yêu cầu bồi thường 1,3 tỉ đồng của bà H (20 triệu đồng cho thời gian 65 tháng), HĐXX bác bỏ với lý do bà không chứng minh được thiệt hại thực tế, cũng như chưa đủ cơ sở để xác định lỗi thuộc hoàn toàn về phía bà T…
Vụ án này để lại nhiều vấn đề đáng suy ngẫm
Thứ nhất, nó cho thấy Tòa án kiên quyết bảo vệ quyền lợi hợp pháp của chủ đất, khẳng định nguyên tắc ai có giấy tờ hợp pháp thì quyền đó phải được tôn trọng.
Thứ hai, nó cũng phản ánh sự phức tạp trong các giao dịch bất động sản tại những dự án phân lô bán nền nhiều năm trước. Nơi việc bàn giao đất, cắm mốc, ký hiệu thửa đất chưa thật sự minh bạch, dễ dẫn đến tranh chấp.
Chính vì vậy, trong nhận định, HĐXX cũng chỉ rõ Công ty phân lô bán nền đã không cung cấp được tài liệu chứng minh quá trình bàn giao đúng mốc giới, làm phát sinh tranh chấp kéo dài.
Thứ ba, mgoài yếu tố pháp lý, khía cạnh xã hội của vụ án cũng gây chú ý. Một bên là bà H, người mua đất và chờ đợi cơ hội xây dựng, đầu tư, nhưng phải chịu cảnh “đất của mình bị chiếm” suốt hơn một thập kỷ.
Còn lại một bên là bà T, người bỏ tiền xây dựng căn nhà kiên cố, ổn định cuộc sống nhiều năm, nay đối diện nguy cơ phải tháo dỡ toàn bộ công trình trị giá hàng tỉ đồng.
Giữa nguyên đơn và bị đơn là sự thiếu trách nhiệm từ phía chủ đầu tư, cùng lỗ hổng trong công tác quản lý đất đai của chính quyền địa phương trước đây.
Bản án sơ thẩm tuyên buộc tháo dỡ công trình, về mặt pháp lý là cần thiết để bảo vệ quyền lợi chính đáng của người sở hữu đất. Nhưng xét ở góc độ nhân văn, nó cũng đặt ra bài toán khó về cách thức thực thi.
Bởi chi phí tháo dỡ lên tới hơn 1 tỉ đồng, còn nếu xây mới hiện nay phải lên tới 4 tỉ đồng. Khả năng hai bên sẽ tiếp tục thương lượng hoặc kháng cáo là rất lớn.
Từ góc độ thực tiễn, vụ việc này là minh chứng sinh động cho những cảnh báo lâu nay. Người dân khi giao dịch mua bán đất, đặc biệt là đất dự án, phải kiểm tra kỹ ranh giới thực địa, hồ sơ pháp lý và cần chủ động bảo vệ quyền lợi của mình từ đầu.
Về phía các cơ quan chức năng, đây cũng là lời nhắc nhở về trách nhiệm trong việc thẩm định hồ sơ cấp giấy chứng nhận, tránh tình trạng “cấp sai vị trí” gây hệ lụy lớn sau này.
Đối với bản án sơ thẩm xây lộn đất ở Hải Phòng làm dư luận dậy sóng trong thời gian qua, thì trách nhiệm của chính quyền địa phương cần phải xem lại. Khi ấy chủ đất đã phát hiện từ lúc xây móng, tố giác tới UBND xã nhưng căn nhà vẫn ngang nhiên hoàn thiện, gây hệ luỵ khôn lường tới ngày hôm nay.
Như vậy, những vụ án “xây nhà lộn đất” như thế này, không chỉ là câu chuyện của hai cá nhân mà còn là bài học chung về sự minh bạch, trách nhiệm và sự cẩn trọng trong quản lý, sử dụng đất đai của chính quyền sở tại – nơi mà mỗi mét vuông đất đều mang giá trị rất lớn về kinh tế và pháp lý.